Aristotle lập luận rằng những đức tính thực ra chỉ là những ví dụ về hoạt động lý trí xuất sắc: những người thể hiện lòng dũng cảm, sự thận trọng, tính công bình… thực sự chỉ là sử dụng lý trí một cách hiệu quả.
Ông nghĩ rằng mối liên hệ giữa đức hạnh và lý trí này được thể hiện rõ ràng khi nhận ra rằng mọi “đức hạnh” đều nằm ở trung gian giữa hai trạng thái cực đoan: thừa và thiếu.
Ông nghĩ rằng mối liên hệ giữa đức hạnh và lý trí này được thể hiện rõ ràng khi nhận ra rằng mọi “đức hạnh” đều nằm ở trung gian giữa hai trạng thái cực đoan: thừa và thiếu.
Thể loại :
BÀI HỌC CUỘC SỐNG